Nguyên Đỗ

Mộng Du Giữa Ngày

Trời đang hanh hanh nắng
Áo thun trắng hở hang
Ơ hay cái cô nàng
Dịu dàng và mời mọc
Hồn ta như cơn lốc
Xoáy qua vụt bay cao
Gió mây thổi dạt dào
Giữa trưa nồng du mộng
Thuyền mơ thả theo sóng
Trời nóng hay nồng say
Ta chẳng có cánh bay
Mà bay theo làn tóc
Em đưa bàn tay ngọc
Vuốt nhẹ thả lầu hoa
Ôi phút giây ngọc ngà
Mặn mà sao tả được

Nguyên Đỗ

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Mộng Du Giữa Ngày"